Review Hoàng thượng nói phải. Hoàng thượng nói phải, bộ này, hầy, chẳng biết nên xếp vào cung đình hay cung đấu nữa. Từ thứ nữ đến hoàng hậu/Mệnh phượng hoàng (Hoại Phi Vãn Vãn) Nghề làm phi (Nguyệt Hạ Điệp Ảnh) TAGS; cung đấu; HE; Hoàng thượng nói phải; ngược;
Câu chuyện kể về cuộc đời của Thiên hậu Hạ Lăng, cô con gái mang số mệnh Phượng Hoàng của nhà họ Hạ. Hạ Lăng từ bé đã phải lớn lên trong cô nhi viện do gia đình sợ vì số mệnh cô quả vô cùng hiếm gặp đó làm hại đến tính mạng.
Đánh giá: 8 /10 từ 4 lượt. Đọc truyện Mệnh Phượng Hoàng bạn đọc sẽ được dẫn dắt vào một không gian truyện mới đầy sức hút, đây là một thế giới cổ đại, thế giới này đầy rẫy những bất công, sự phân chia giai cấp, những đấu tranh để đòi lại quyền lợi.
Review truyện Mệnh phượng hoàng - hành trình trở thành người đứng đầu thiên hạ Từ Thứ nữ bị xem thường trở thành hoàng hậu và có được tình yêu chân thành từ bậc đế vương, "Mệnh Phượng Hoàng" là câu chuyện tình yêu đẹp nhưng nhiều khó khăn của tam tiểu thư của Tang phủ - Tang Tử.
Download miễn phí bộ sách Mệnh Phượng Hoàng ‣ Tải ebook miễn phí. Review Máy đọc sách. Trang cung cấp thông tin về máy đọc sách cho người yêu sách. Search for: Search .
Mệnh Phượng Hoàng - Hoại Phi Vãn Vãn; Giấc Mộng Đế Vương - Cuồng Thượng Gia Cuồng; Phượng Ẩn Thiên Hạ - Nguyệt Xuất Vân; Lang Gia Bảng - Hải Yến; Đông Cung - Phỉ Ngã Tư Tồn; Phượng Tù Hoàng - Thiên Y Hữu Phong; Bộ Bộ Kinh Tâm - Đồng Hoa; Category: Ngôn tình
Review Hoàng Sủng. Chương 1 ↪ Vào cung. Chương 2↪ Lần đầu gặp gỡ. Chương 4↪Tình sâu tình mỏng. Chương 5↪Ngự tứ. Chương 6↪Tặng hương. Chương 7↪Mệnh Phượng Hoàng . Chương 8↪Quan tâm . Chương 9↪Vinh hạnh đặc biệt .
SsaDL. “Trẫm thích nữ tử thông minh, trí dũng song toàn, như vậy mới đủ tư cách đứng cạnh trẫm. Vì trẫm không có đủ thời gian để bảo vệ nàng ấy, nên nàng ấy nhất định phải kiên cường, phải có năng lực bảo vệ bản thân.” Bộ truyện gồm 4 tập Có một tình yêu trong tranh đấu Nàng sinh ra với thân phận thứ nữ, con của một tiểu thiếp không được ai thừa nhận. Nàng lớn lên với trí tuệ và sự nhẫn nhịn để ẩn mình an toàn. Nàng tiến cung như một nô tì để có thể vươn tay bắt lấy vận mệnh, trả lại cho chính mình sự tồn tại vốn luôn bị phủ nhận. Tràn ngập trong Mệnh Phượng Hoàng là những màn đấu trí có thể vắt kiệt sức sống của con người, nơi ấy, muốn sống thì phải mạnh mẽ, thông minh và cả nhẫn tâm. Cô gái nào khi mới vào cung mà chẳng ôm mộng ước, nhưng mà Hậu cung ba ngàn giai lệ, đã có bao người ôm hận ra đi mà còn chưa thấy mặt đế vương… Tang Tử. Duy tang dữ tử, tất cung kính chỉ. Trong kế hoạch của nàng chưa từng có tình yêu, chỉ có khát vọng quyền lực và sức mạnh. “Mệnh phượng hoàng”, rốt cục, có thể làm gì? Tang Tử chưa từng tin, nàng chỉ từng hận. Hận người cha chưa từng thừa nhận mình, hận những người chị chỉ coi nàng như nô tì, hận mười lăm năm chỉ có thể nhẫn nhịn chịu đòn roi. Vậy nên nàng đấu tranh để có thể sống, để có thể chứng tỏ mình và rồi tình yêu đến. Thẳng thắn mà nói, Tang Tử thực sự hạnh phúc dù hạnh phúc của nàng thực mệt mỏi, thực nguy hiểm giữa chốn cung đình, giữa bao mưu toan quyền lực… Nhưng có sao? Có một mục tiêu để hướng đến dù nó xuất phát từ hận thù, có một người để bảo vệ dù ban đầu chỉ lợi dụng nhau, có một người ở bên để trao đi niềm tin tuyệt đối vô điều kiện vẫn còn hơn là theo đuổi lời đoán mệnh mơ hồ. Hoàng cung cũng có chân tình. Là chân tình trong trái tim thấu hiểu nỗi lòng quân vương thân bất do kỷ. Là chân tình trong tình yêu nguyện hy sinh cả tính mạng vì đối phương, chẳng màng đến quyền lực hay sống chết. Là chân tình bởi sự nhân từ và cả trân trọng những khoảnh khắc hiện tại quý giá từ một quá khứ khuyết thiếu quá nhiều tình yêu thương. Yêu, đôi khi không phải là duy nhất, không phải là chiếm hữu, cũng không phải là sớm chiều bên nhau. Yêu là tin tưởng, và vì tin tưởng nên có thể bao dung, có thể thấu hiểu đến tận cùng, cũng có thể vai kề vai nhẫn nại chờ đến ngày có thể nắm chặt tay đi hết cuộc đời. Ở một góc độ nào đó, Tang Tử và Hạ Hầu Tử Khâm giống nhau. Cũng phải, chính nàng đã thừa nhận, không giống nhau thì sao có thể yêu được nhau đó thôi. Cô độc, vô tình đến tàn nhẫn và khao khát yêu thương. Họ, một khi trái tim đã rung lên, thì sẽ bất chấp tất cả để bảo toàn thế giới của nhau, có mình, có đối phương, cùng sống, cùng chết. Tấn Vương nói không sai, Hạ Hầu Tử Khâm có Tang Tử là may mắn, nhưng hẳn Tấn Vương không biết, có Hạ Hầu Tử Khâm là hy vọng cả đời của Tang Tử nàng, là niềm tin để nàng buông tất cả chống đỡ lấy giang sơn dù lệ rơi, dù nhỏ máu. Có một tình yêu trong câm lặng Yêu đơn phương là điều ngu ngốc nhất thế gian, chỉ là chuyện của trái tim, sao có thể khống chế, tựa như đêm mưa năm nào cô bé bước qua cánh cửa trốn sét và bước vào trái tim một người. Yêu, là bảo vệ nhưng cũng là bất lực, là hạnh phúc nhưng cũng là hy sinh. Tô Mộ Hàn chưa bao giờ muốn bị cuốn vào thị phi, cũng chẳng hề vương vấn ngai vàng đế quốc vốn đã mất từ lâu, càng hy vọng mình có thể rời khỏi những tranh chấp vô nghĩa nhuốm máu bao người. Và sống sót, đôi khi lại là loại tra tấn thống khổ đến cùng cực và tuyệt vọng bởi gánh nặng xuất thân và quyền thế. Trong ngôi chùa nhỏ của ngõ Trường Đại, phía sau bức rèm, hắn là Tô Mộ Hàn – là “tiên sinh” của nàng. Trên chiến trường đạn lửa của hai đế quốc, phía dưới tấm mặt nạ, hắn là Hàn Vương – là chiến thần Bắc Tề thống lĩnh vạn quân. Mỗi lần gặp là một lần đau khổ, mỗi lần nhìn là một lần Tô Mộ Hàn nhận ra những gì mình không thể đem đến cho nàng. Họ giống nhau ở sự cô độc nhưng lại quá khác nhau trong khát vọng. Hắn muốn một đời bình an, nàng lại không cam lòng với mối hận suốt mười lăm năm dài. Sai ở đâu và đúng ở đâu để họ lại gặp phải nhau trên con đường của mình? Nếu năm ấy không có cung biến, nếu năm ấy Thái tử tiền triều không táng thân trong biển lửa, nếu năm ấy giang sơn vẫn còn là của Tuân gia thì liệu nàng có thể trở thành Thái tử phi, trở thành phượng hoàng của hắn? Chẳng ai biết, vì giả định mãi là giả định thôi, nên chỉ còn lại ba năm hồi ức bình lặng với tình yêu bị chôn chặt bởi chẳng bao giờ có thể nở hoa kết trái. Và những gì hắn có thể, là hy sinh tất cả vì nàng, dù là Thái tử tiền triều, dù là Tô Mộ Hàn hay dù là Hàn Vương. Hắn gặp nàng trong một đêm mưa và chia ly khi buổi bình minh đến. Sống hay chết đã không còn quan trọng nữa rồi, tựa như trái tim hắn mất đi bởi luôn dõi theo nàng, mãi mãi đến vĩnh cửu. Có một tình yêu trong khoảng cách Một trượng rất ngắn nhưng thực ra cũng rất dài bởi một trượng là khoảng cách Cố Khanh Hằng bảo trì mỗi khi gặp Tang Tử. Hắn và nàng từng là thanh mai trúc mã, từng có thời niên thiếu với bao ký ức buồn vui, từng có duyên nhưng lại chẳng có phận. Với Cố Khanh Hằng, Tang Tử hiểu rõ hơn ai hết, hiểu rằng nàng không bao giờ cho phép mình kéo hắn xuống bùn, cuốn hắn vào thị phi tranh đấu, dẫm đạp lên nhau để giành lấy quyền lực. Nàng muốn bảo toàn thế giới của hắn, hy vọng của hắn, cuộc đời của hắn. Nhưng nàng có biết, thế giới của hắn, hy vọng của hắn, cuộc đời của hắn chính là nàng? Vậy nên Cố Khanh Hằng tiến cung, lặng lẽ âm thầm với khoảng cách một trượng đầy quy củ để nhìn thấy nàng sống tốt, để bảo vệ cuộc sống của nàng, để giữ lấy tình yêu câm lặng của chính mình. Tình yêu đơn phương ngốc nghếch. Ngốc nghếch đến cố chấp hiểu lòng nàng nhưng không thể nghe theo nàng. Ngốc nghếch đến đau đớn đứng nhìn nàng “sống tốt” bên người khác và làm mọi thứ để bảo vệ cuộc sống ấy. Ngốc nghếch đến tuyệt vọng khi phải chọn lựa giữa tình yêu, lòng trung thành với gia tộc. Có khi, nguyện hy sinh tất cả cho tình yêu là một loại bi ai khó có thể nói nên lời, vậy nên Cố Khanh Hằng lùi lại, với khoảng cách và với cả nỗi đau, hạnh phúc khi được nhìn thấy người mình yêu thương hạnh phúc. Cuộc đời như một canh bạc Mệnh Phượng Hoàng là một tiểu thuyết cung đấu với tất cả những tranh đoạt cần phải có để đạt được lợi ích và quyền lực. Ở Mệnh Phượng Hoàng dường như hiếm hoi lắm mới thấy được chút ánh sáng le lói của tình người nhưng rồi nó cũng sẽ lại bị những toan tính, âm mưu che đi mất. Cũng phải thôi, không tàn nhẫn thì sao có thể tồn tại, cung đình hoa lệ nhuốm đầy máu tanh. Một đế vương mạnh mẽ, tàn nhẫn luôn ép mình vào trách nhiệm chỉ có thể buông lỏng bản thân bên người thương. Một thái tử tiền triều trầm tĩnh, cô độc sống cả đời với ước vọng không bao giờ có thể đạt được. Một công tử nhà đại học sĩ dịu dàng, yên lặng dùng cuộc đời mình để trao tất cả cho một người con gái. Mỗi nhân vật trong Mệnh Phượng Hoàng đều có lý do để xuất hiện và vai trò để biến mất, mỗi chi tiết đều được sắp đặt để có ý nghĩa và được khai mở khi thời cơ đến. Quả thực, Mệnh Phượng Hoàng tựa như một cuộn chỉ rối tung cần người đọc kiên nhẫn tháo gỡ từng nút, từng nút để hé ra kết cục cuối cùng của nhân vật cho dù đó có là nhân vật chính hay nhân vật phụ, là người hiện diện từ đầu đến cuối hay chỉ là một cung tì thoáng qua. Trong thế giới ấy, Tang Tử, sau bao biến cố, đối mặt với đủ loại người, với sự dẫn dắt của Tô Mộ Hàn và Hạ Hầu Tử Khâm dần dần trưởng thành và đứng vững để có thể bảo vệ chính mình và bảo vệ giang sơn. Nàng mạnh mẽ hơn, kiên cường hơn và ở một khía cạnh nào đó, nhân từ hơn. Khép lại Mệnh Phượng Hoàng là một cái kết hạnh phúc cho Tang Tử, cho Hạ Hầu Tử Khâm, một cái kết giải thoát cho Tô Mộ Hàn, một cái kết vẫn ngốc nghếch cho Cố Khanh Hằng. Nhưng biết sao được đây, cuộc đời như một canh bạc có thắng có thua và có khi phải trả giá bằng cả cuộc đời và sinh mạng. Thứ nữ ngày nào đã được thừa nhận, đã nắm trong tay vận mệnh của mình và đứng vững nơi ngôi cao cùng người nàng yêu thương dù cái giá nàng phải trả chẳng hề rẻ mạt. La Ngọc Sơn. Hix… Lần đầu tiên viết một review dài thế này.
Lượt Xem 16 Những dân mọt ngôn tình đều ít nhiều đã đọc qua tác phẩm thuộc thể loại cổ trang. Nhưng một điều tất nhiên không phải ai cũng mê đắm thể loại này. Cổ trang, quay ngược về quá khứ còn mang nghĩa là cuộc tranh đấu, là tư tưởng phong kiến, là trọng nam khinh nữ. Thế nhưng, Mệnh Phượng Hoàng thật sự khác biệt. Là tác phẩm cổ trang xoá bỏ định kiến, khẳng định rằng phụ nữ có quyền tìm tới hạnh phúc. Mời các bạn cùng đọc review truyện Mệnh Phượng Hoàng. Tác giả Hoại Phi Vãn Vãn Đây là cây bút khá nổi tiếng và có thể nói là chắc tay với thể loại truyện ngôn tình đặc biệt là ngôn tình cổ trang. Vốn từ ngữ phong phú cùng hiểu biết sâu rộng đã giúp cô có lượng fan đông đảo. Các tác phẩm của cô cũng có sự thành công nhất định và được đón đọc rộng rãi. Thể loại truyện ngôn tình cổ đại. 1. Tóm tắt nội dung truyện Ảnh bìa Truyện mệnh Phượng Hoàng của tác giả Hoại Phi Vãn Vãn Xuất thân bị khinh rẻ nhưng lại có mệnh Phượng Hoàng Tang Tử là tiểu thư thứ ba nhà họ Tang nhưng lại không mảy may được ai biết tới chỉ bởi nàng là con sinh ra bởi tiểu thiếp. Mẹ nàng lại là gái lầu xanh. Mọi người đều ném cho nàng cái nhìn khinh bỉ tựa rác rưởi ô uế. Một lần thầy bói qua Tang gia và nói rằng tiểu thư nhà này có vận mệnh của phượng hoàng tức làm hoàng hậu. Nhà họ Tang vui mừng không kể xiết. Hai thiên kim tiểu thư bấy giờ được để ý và chăm chút vô cùng còn Tang Tử thì tuyệt nhiên một người cũng không hỏi thăm. Ở tuổi của đứa trẻ mười hai, còn hãy vô cùng ngây thơ và non nớt, Tang Tử sống giữa sự ghẻ lạnh của chính gia đình nàng. Lửa hận cũng vì thế mà nhen nhóm trong lòng, âm ỉ tựa than hồng. Nàng thực sự không cam lòng, nàng rồi sẽ phải tiến cung để bọn họ thấy được nàng không phải rác rưởi. Nhưng đó là ý muốn chủ quan của nàng, còn tiến cung đâu đơn giản đến vậy? Nàng làm sao để qua mắt người nhà. Tiến cung phải hiểu biết tinh thông, tài giỏi cầm kỳ thi hoạ, lễ nghi phép tắc. Nàng nào được học những thứ ấy. Trong một lần trú mưa ở con ngõ nhỏ, Tang Tử tình cờ gặp vị tiên sinh khí thế ngất trời, chắc chắn là hiểu biết hơn người. Tiên sinh năm ấy không nói rõ lai lịch mà chỉ xưng Tô Mộ Hàn. Hắn dạy nàng chữ, dạy nàng lễ nghi. Bao nhiêu tinh hoa hắn biết đều truyền dạy lại cho nàng. Tang Tử quả thật vô cùng may mắn Từ thân phận nhỏ bé, nàng dần tiến lên vị trí cao hơn, khẳng định trí tuệ và giá trị bản thân. Đến khi tiến cung, Tang Tử phải đổi thân phận với a hoàn, mang danh cung nữ mà vào cung. Không được danh chính ngôn thuận như tỷ tỷ mình. Từ thân phận nhỏ bé, nàng dần tiến lên vị trí cao hơn, khẳng định trí tuệ và giá trị bản thân. Tang Tử cũng nhanh chóng được hoàng đế chú ý. Giữa những mỹ nữ nhan sắc như mây như hoạ, chỉ có nàng là trí tuệ hơn người. Tất nhiên, hoàng thượng không phải người dễ đoán lòng, dễ đoán tâm tư. Người phụ nữ có thể đọc vị trái tim của hắn cũng không phải kẻ bình thường. Tang Tử chính là người mà hắn cần. Kết HE ngọt ngào và thỏa mãn người đọc Trải qua vô vàn sóng gió, những hỗn loạn tranh đoạt, hiểu lầm,… tình cảm của họ mới có ngày đơm hoa thành bông hoa đẹp nhất trong rừng hoa. Đó không đơn thuần chỉ là tình cảm nam nữ, mà còn khăng khít gắn kết giữa hai còn người cùng đồng điệu tâm hồn, ý chí. Một trích dẫn hay “Cuối cùng ta cũng có thể khẳng định được vì sao hắn ban cho ta một chữ “Đàn”. Trong Đàn 檀 chứa mộc 木, là loài cây có sức sống rất mạnh mẽ. Hắn chỉ hy vọng ta có thể giống như thân mộc kia, mạnh mẽ sinh tồn ở chốn hậu cung này, sống một cuộc sống thật tốt đẹp. Nó cũng có nghĩa là quý trọng, Hạ Hầu Tử Khâm, hắn quý trọng ta.” 2. Đánh giá chung về Mệnh Phượng Hoàng Ảnh bìa Truyện mệnh Phượng Hoàng của tác giả Hoại Phi Vãn Vãn Chốn hậu cung thật sự vô cùng nguy hiểm. Mặc dù là đế vương nhưng hoàng đế Hạ Hầu Tử Khâm không thể bảo vệ Tang Tử. Càng bảo vệ có nghĩa là càng nguy hiểm. Chi bằng hắn giấu yêu thương đi, đành lòng đẩy Tang Tử ra xa mình. Độc giả review truyện Mệnh Phượng Hoàng có thể thấu nỗi lòng Tang Tử cũng nên đặt mình vào vị trí Hạ Tử Khiêm. Hắn cũng đâu còn lựa chọn khác. “Hãy tin tưởng Hoàng gia cũng có chân tình. Tam cung lục viện không phải thứ mà đế vương hy vọng nhưng chân tình là điều mà ai cũng mong muốn.” Trong truyện cũng xuất hiện nhiều lần phức tạp những rối ren giữa nhiều tuyến nhân vật. Không chỉ dừng lại ở Hạ Hầu Tử Khâm, Tang Tử mà còn là hệ thống nhân vật phụ cùng những tâm tư không thể nói hết, đành nhờ câu chữ dệt thêu thành lời. Truyện dài 4 tập nên đủ để diễn tả, không bị hớ. Lời kết Ảnh bìa Truyện mệnh Phượng Hoàng của tác giả Hoại Phi Vãn Vãn Với lối Hành văn của Hoại Phi Vãn Vãn thì không thể chê được. Rất logic mà cũng rất nhân văn. Đọc mà ngẫm ra nhiều điều. Nhân sinh vốn dĩ đều phức tạp như vậy. Tóm lại bộ này đáng đọc thực sự. Khuyên bạn nên thử, chắc chắn không hối hận. Cũng đừng quên để lại review truyện Mệnh Phượng Hoàng nhé.
Từ Thứ nữ bị xem thường trở thành hoàng hậu và có được tình yêu chân thành từ bậc đế vương, “Mệnh Phượng Hoàng” là câu chuyện tình yêu đẹp nhưng nhiều khó khăn của tam tiểu thư của Tang phủ – Tang Tử. Câu chuyện tình yêu ấy ra sao, bài Review truyện Mệnh phượng hoàng dưới đây sẽ giúp bạn giải đáp. Giới thiệu chung truyện Mệnh phượng hoàng Tác giả Hoại Phi Vãn Vãn Thể loại Cổ đại, cung đấu, ngược 1. Tóm tắt nội dung truyện Mệnh phượng hoàng Tang Tử là tam tiểu thư của Tang phủ. Cũng như bao đứa trẻ khác, thuở nhỏ nàng thích vui đùa và chọc ghẹo người khác. Cho đến một hôm, có thần bói toán nói Tang phủ được định sẵn mệnh có người làm hoàng hậu. Phụ thân của nàng cho gọi Tang Thiên Phi và Tang Thiên Lục tới, nhưng lại không gọi nàng. Từ lúc thần toán nói câu đó, phụ thân nàng càng ra sức quan tâm Thiên Phi và Thiên Lục hơn, không hề đếm xỉa đến nàng. Hai người họ được mời thầy giỏi nhất đến để dạy cầm, kỳ, thi, họa. Còn nàng lúc đó vẫn chỉ là một dã nha đầu không biết chữ, ngày ngày bị ức hiếp. Vào bữa tiệc sinh nhật của Thiên Lục, Cố đại nhân nói chuyện riêng với phụ thân nàng, Tang Tử nghe lén. Cũng tại đây, nàng gặp được Cố Thanh Hằng, nhi tử của Cố đại học sĩ. Hắn hứa sau này sẽ nhớ Tam tiểu thư nàng, hứa sẽ mua nhiều quần áo đẹp cho nàng. Và cũng chính Cố Thanh Hằng chính là người ngoài đầu tiên biết đến sự tồn tại của nàng, người đầu tiên tặng quà cho nàng. Nhưng phục do Thanh Hằng tặng nàng đã bị xé rách thành từng mảnh vụn, do Thiên Phi tính kế đổ tội nàng ăn cắp y phục của Thiên Lục. Không bảo vệ được bộ y phục Thanh Hằng tặng, nàng hận và quyết tâm phải có được quyền lực và thân phận. Nàng chạy trốn khỏi Tang phủ, tránh vào một ngôi chùa và được hào thượng cho ở một phòng. Rồi ở đây nàng tình cờ gặp Tô Mộ Hàn, thấy nàng muốn học để không bị người ta xem thường, hắn đồng ý dạy cầm, kỳ, thi, hoạ cho nàng. Ba năm sau, Tang Tử mười lăm tuổi, cũng là lúc hoàng thượng tuyển hậu. Và nàng đã nhờ chính Cố Thanh Hằng thêm một suất tuyển phi cho nàng. Khi tiến cung, Tang Tử vẫn bị ức hiếp bởi Thiên Phi cũng có, Thư quý tần… Nàng thoát chết từ trên tay của Tử Khâm hai lần. Có thể hắn thấy nàng thông minh, kiên cường, cũng có thể hắn thấy cả hai đều mang dã tâm lớn như nhau nên đã phong nàng làm Đàn phi. 2. Review truyện Mệnh phượng hoàng – Tình thâm trong chốn cung đình nhiều toan tính Thực ra, dù giữa chốn cung đình với bao mưu toan quyền lực và mệt mỏi, nàng đã thực sự hạnh phúc. Ban đầu có thể chỉ xuất phát từ hận thù, xuất phát từ sự lợi dụng nhau, nhưng có một người bên cạnh bảo vệ, một người có thể trao đi niềm tin một cách vô điều điều kiện vẫn còn hơn là theo đuổi lời đoán mệnh mơ hồ. Tang Tử sinh ra với thân phận thứ nữ, con của một tiểu thiếp không được ai thừa nhận. Để mình an toàn, nàng che giấu trí tuệ và sống nhẫn nhịn. Nàng tiến cung như một nô tì để có thể nắm bắt vận mệnh, để tồn tại thực sự. “Mệnh Phượng Hoàng” tràn ngập những màn đấu trí đến nghẹt thở nơi cung cấm. Nơi mà muốn sống thì phải mạnh mẽ, thông minh và phải biết đến nhẫn tâm. Những cô gái mới vào cung đều ôm mộng ước về một cuộc sống sung túc, quyền uy, nhưng Hậu cung ba ngàn giai lệ, đã có bao người ôm hận ra đi mà còn chưa thấy mặt đế vương. Tang Tử tiến cung, nhưng trong kế hoạch của nàng chưa từng có tình yêu, chỉ có khát vọng quyền lực và sức mạnh. Nàng chưa từng tin “mệnh phượng hoàng” ấy có thể làm nên điều gì, nàng chỉ từng hận. Hận người cha chưa từng thừa nhận mình, hận những người chị chỉ coi nàng như nô tì, hận mười lăm năm chỉ có thể nhẫn nhịn chịu đòn roi. Thế nên, nàng bước vào con đường đấu tranh này để được sống thật, để chứng tỏ mình. Và rồi tình yêu đến. – Dẫu hiểm nguy, hoàng cung cũng có chân tình Dẫu hiểm nguy, hoàng cung cũng có chân tình. Là tấm chân tình trong trái tim thấu hiểu nỗi khổ thân bất do kỷ của quân vương. Là chân tình trong tình yêu nguyện hy sinh cả tính mạng vì đối phương mà không màng đến quyền lực hay sống chết. Đó cũng là lòng nhân từ, sự trân trọng hiện tại quý đến một quá khứ khuyết thiếu quá nhiều tình yêu thương. Tình yêu, đôi khi không phải là duy nhất, càng không phải là chiếm hữu, cũng không phải ở bên nhau sớm tối. Mà yêu chính là tin tưởng, là bao dung và thấu hiểu đến tận cùng, có thể vai kề vai nhẫn nại cùng vượt qua khó khăn để nắm tay cho đến khi gần đất xa đời. Tang Tử và Hạ Hầu Tử Khâm ở một góc độ nào đó có sự giống nhau. Có lẽ vì sự giống nhau đó khiến hai người thấu hiểu được nhau và yêu nhau. Đó là sự cô độc, vô tình đến tàn nhẫn nhưng lại có khao khát yêu thương mãnh liệt. Vì thế, khi trái tim rung động, họ bất chấp tất cả để bảo vệ nhau trong thế giới của mình, cùng đối phương cùng sống cùng chết. Tấn Vương từng nói Hạ Hầu Tử Khâm có Tang Tử là may mắn. Điều này không sai, nhưng hẳn Tấn Vương không biết, có Hạ Hầu Tử Khâm là hy vọng cả đời của Tang Tử, là niềm tin để nàng buông tất cả chống đỡ lấy giang sơn dù lệ rơi, dù nhỏ máu. Kết luận Theo đánh giá của mình, đây là một trong những truyện ngôn tình cổ đại hay đáng đọc nhất bởi không đơn thuần là một câu chuyện tình yêu mà còn phản ánh nhiều yếu tố thời đại, gia đình, gia tộc, tình người,… Vì vậy, ít khi viết review nhưng hôm nay nay mình viết Review truyện Mệnh phượng hoàng để giới thiệu tới mọi người.
MỆNH PHƯỢNG HOÀNG Thể loại Cung đấu, cổ đại, HE Tác giả Hoại Phi Vãn Vãn Hạ Hầu Tử Khâm là hoàng đế Thiên triều, hắn đa mưu túc trí và thâm sâu khó đoán. Thế nhưng đứng trước mặt nàng hắn cũng chỉ là một nam nhân có thất tình lục dục, hắn nhõng nhẽo với nàng, tức giận vì nàng và cũng đau đớn thay nàng. Hắn từng yêu một nữ nhân nhưng nàng ấy đã không còn nữa nên hắn luôn canh cánh trong lòng việc năm đó không bảo vệ được cho nàng ấy, không đủ mạnh mẽ để nàng ấy bên cạnh, năm năm sau gặp nàng hắn mới biết hóa ra hắn đã yêu nàng nhiều đến như vậy. Hắn nói khi nghe tin nàng ấy mất mạng nơi hậu cung Bắc Tề, hắn muốn giết chết tất cả mọi người. Nhưng khi chính mắt thấy nàng rơi xuống vách núi hắn chỉ muốn giết chết chính mình. Hắn nói "trẫm tin nàng" cho dù nàng từng ở bên cạnh Tô Mộ Hàn.. Tình yêu của hắn dành cho Tang Tử chính là như vậy, tin tưởng, yêu thương và bảo vệ. Tang Tử, duy tang dữ tử, tất cung kính chi. Nàng sinh ra thân phận thấp hèn nhưng không bao giờ cam chịu số phận, nàng chính là cây cỏ dại hoang dã của Tang phủ. Nàng nhẫn nhịn và thông minh từng bước đến bên cạnh hắn như vô tình nhưng cũng như cố ý. Nàng hiểu hắn, hiểu nỗi khổ tâm của bậc đế vương. Nàng bao dung hắn, chỉ cần đó là con của hắn nàng sẽ không ra tay hãm hại. Nàng hi sinh vì hắn, trên chiến trường năm đó nàng chấp nhận rời xa để hắn được sống.. Trái tim nàng dành hết cho hắn, nhưng nàng cũng mắc nợ ân tình với Tô Mộ Hàn – tiên sinh của nàng. Nếu không có Tô Mộ Hàn, cũng sẽ không có Tang Tử của hiện tại. Đến cuối cùng nàng cũng không thể báo đáp ân tình của tiên sinh, nàng nợ hắn quá nhiều e là đời này của Tang Tử cũng không thể trả hết. Còn có Cố Khanh Hằng, chàng thiếu niên ở bên cạnh nàng năm 13 tuổi. Có phải chăng lễ cập kê năm đó nàng để Cố Khanh Hằng mở miệng nói trước thì kết cuộc sẽ thay đổi? Thế nhưng, với tính cách của nàng liệu nàng có đồng ý có chấp nhận số phận không? Thôi thì hãy để Cố Khanh Hằng âm thầm ở bên cạnh bảo vệ nàng, chỉ cần nàng muốn hắn sẽ làm, chỉ cần nàng bình an hắn sẽ mãn nguyện. Mệnh Phượng Hoàng là bộ truyện cung đấu, sủng nhưng không sạch. Có nhiều bạn thích nam chính đến với nữ chính là "trai tân" nguyên nguyên vẹn vẹn nhất kiến chung tình độc sủng nữ chính. Nhưng cá nhận mình thích ngôn tình thực tế, đã là hoàng thượng thì tam cũng lục viện ban mưa móc khắp hậu cung cũng là trách nhiệm của hắn. Truyện này không ngược nha mọi người, có nhiều đoạn buồn nhưng mình thấy không ngược. Cả nam chính và nữ chính đều từng có đoạn tình cảm riêng nhưng cả 2 đều tôn trọng quá khứ của nhau và quan trọng là họ hiểu nhau hướng về nhau. Tuy nhiên trong truyện không đề cập nhiều đến xuất phát điểm tình yêu của cả hai nhận vật, nên mình đọc xong kiểu bị thiêu thiếu mất 1 đoạn "phát triển tình cảm" hoặc ngoại truyện. Hoặc cũng có thể ban đầu nam chính không hề yêu nữ chính, chỉ cảm thấy thú vị vì sức sống mãnh liệt từ nàng và nàng cũng không có bất cứ người nào chống lưng phía sau cho nên hắn mới dễ dàng phong phi cho nàng. Nhưng sau đó, dần dần hắn lún càng sâu.. mình đoán như vậy. Nhưng chung quy là vẫn cảm thấy thiếu, rất thiếu. Hầu hết những ai là fan hâm mộ ngôn tình đều ít nhiều đọc qua thể loại ngôn tình cổ đại nhưng không phải ai cũng thực sự dành sự yêu thích cho nó. Bởi lẽ, cổ trang có nghĩa là tranh đấu, là "trọng nam khinh nữ", tái hiện một xã hội "nam tôn nữ ti", quyền lực thao túng tất cả. Thế nhưng, Mệnh Phượng Hoàng đã thực sự đập tan suy nghĩ đấy mà khẳng định rằng người phụ nữ cũng có quyền hạnh phúc nếu họ biết đứng trên số phận. Đây hẳn là bộ truyện đáng đọc, ai thích cung đấu, cổ đại, âm mưu, nam thâm tình sủng sủng thì nhảy hố nha! Đảm bảo không làm mọi người thất vọng đâu. Last edited by a moderator 14 Tháng mười 2021 cổ đại cung đấu review truyện
Thể loại Cổ đại, cung đấu, HE Độ dài 4 tập truyện Nhân vật chính Hạ Hầu Tử Khâm, Tang Tử Từ trước tới giờ mình rất ít khi chọn đọc truyện cung đấu, nhưng mà Mệnh phượng hoàng là một ngoại lệ khác. Mệnh phượng hoàng có 4 tập truyện, tính ra là cũng khá dài, nhưng nội dung hay, tình tiết, lời kể hợp lí không lan man đã tạo nên sức hút giữ chân người đọc đến hết tác phẩm. Mình phải công nhận một điều, các nhân vật trong truyện đều vô cùng thông minh, và đầy mưu kế, từ nhân vật chính đến nhân vật phụ, tất cả đều có toan tính, từng đường đi nước bước, từng lời nói đều ảnh hưởng đến những sự việc lớn nhỏ, điều này khiến mình nhiều khi đang đọc truyện phải thở dài cảm thán. Duy tang dữ tử, tất cung kính chỉ. Tang Tử , sinh ra là con của tiểu thiếp, thậm chí còn không được người ta thừa nhận vị trí tam tiểu thư, bị đối xử tàn nhẫn, bị đánh đập, ngay cả gia đinh trong phủ còn khinh miệt nàng. Một câu nói rằng tiểu thư nhà họ Tang có mệnh phượng hoàng phú quý đã khiến cho cơn hận của Tang Tử đẩy lên cao hơn, khiến Tang Tử quyết định vào cung. Nàng muốn chứng minh cho sự tồn tại của mình sau hơn chục năm bị vây trong bóng tối, muốn thực sự khẳng định vị trí của mình sau từng ấy lần bị dẫm đạp. Tang Tử năm mười lăm tuổi tiến cung dưới thân phận cung nữ, gặp được Hoàng Thượng- Hạ Hầu Tử Khâm, rồi sau đó được phong làm Đàn Phi. Một cô gái mười lăm mười sáu tuổi ở hiện đại có lẽ còn là một học sinh cấp ba tuổi ăn tuổi học vui tươi, còn Tang Tử mười sáu tuổi đã phải đối mặt với bao ghen ghét mưu toan, thoát khỏi cái chết trong gang tấc để có thể đứng vững trong hậu cung hiểm độc. Hậu cung ba ngàn giai lệ, có người có thể gặp được Hoàng Thượng để một bước lên mây, còn có người chỉ có thể mãi mãi sống trong cái lạnh lẽo của bốn bề cung cấm. Tang Tử thông minh, mạnh mẽ, bình tĩnh và nhẫn nhịn. Xuất phát từ mong muốn ban đầu về quyền lực, Tang Tử buộc phải nhẫn tâm cùng khôn ngoan để sống sót, thế nhưng trong những tranh đấu đó, tình yêu đã đến. Tang Tử yêu Hạ Hầu Tử Khâm. Tình yêu vốn được xác định dựa theo cảm giác. Mười lăm năm trước Tang Tử sống trong cô độc và hận thù, chỉ cho đến khi gặp và được Hạ Hầu Tử Khâm ôm trong vòng tay, nàng mới cảm nhận được cái gọi là ấm áp và an toàn. Thực sự thì tình yêu của Tang Tử không đến ngay từ cái ôm ấy, có lẽ còn phải từ những lời thì thầm của y, từ lần y ăn hết chỗ bánh mà nàng làm, từ khi y nói rằng y tin nàng, khi y thay nàng đỡ một chưởng của Diêu Thục Phi. Tim của Tang Tử rung lên vì Hạ Hầu Tử Khâm, nàng hiểu những gì một đế vương như hắn phải chấp nhận làm, nàng bao dung và hi sinh vì hắn. Nàng không bao giờ ra tay với con của hắn, “Chỉ cần đó là con của Hoàng thượng, ta sẽ không bao giờ xuống tay hãm hại.” , nàng có thể mạnh mẽ giúp đỡ hắn bảo vệ giang sơn khi ra trận đối mặt với hiểm nguy. Hạ Hầu Tử Khâm may mắn khi có một người như Tang Tử ở bên cạnh hắn, còn Tang Tử cũng may mắn vì cuộc đời nàng xuất hiện Hạ Hầu Tử Khâm. “Hãy tin tưởng Hoàng gia cũng có chân tình. Tam cung lục viện không phải thứ mà đế vương hy vọng nhưng chân tình là điều mà ai cũng mong muốn.” Hạ Hầu Tử Khâm, hắn là một đế vương ngang ngược, thâm sâu, thực sự phải nói là vô cùng thâm sâu, nhưng vẫn có cái trẻ con, bá đạo. Cái tính trẻ con, bá đạo ấy chỉ xuất hiện khi ở bên cạnh Tang Tử- A Tử trong tim hắn. Lần đầu tiên gặp Tang Tử khi nàng còn là một tiểu cung nữ, có lẽ hắn thấy thu hút vì sự thông minh của nàng, chỉ đơn giản là thấy thích thú thôi, thêm cả một mặt khác nữa nàng không có bất kì một thế lực nào sau lưng để đề phòng. Và sau đó, Hạ Hầu Tử Khâm đã yêu một Tang Tử đến sâu sắc, đến bất chấp, hắn là một đế vương trên vạn người nhưng lại có thể tin tưởng duy nhất Tang Tử. “Cuối cùng ta cũng có thể khẳng định được vì sao hắn ban cho ta một chữ “Đàn”. Trong Đàn 檀 chứa mộc 木, là loài cây có sức sống rất mạnh mẽ. Hắn chỉ hy vọng ta có thể giống như thân mộc kia, mạnh mẽ sinh tồn ở chốn hậu cung này, sống một cuộc sống thật tốt đẹp. Nó cũng có nghĩa là quý trọng, Hạ Hầu Tử Khâm, hắn quý trọng ta.” Hạ Hầu Tử Khâm trân trọng Tang Tử, qua một chữ “Đàn”, qua việc hắn không hề lâm hạnh nàng rất lâu sau khi đã phong phi cho nàng mà chỉ ôm nàng ngủ. “Trước đây trẫm đã từng nói, trẫm thích những người con gái thông minh, bởi vì chỉ có người con gái thông minh, mới có thể sống sót được ở đây, mới có thể đầu bạc răng long, hạnh phúc đến già với trẫm. Nhưng trẫm đã sai rồi, cho dù đó là người con gái thông minh thì sao chứ, chỉ cần đã yêu, trẫm sẽ không thể nén lòng được, lúc nào cũng muốn bảo vệ nàng. Sau này, trẫm lại cho rằng, ở một nơi như thế này, thứ tốt nhất trẫm có thể làm cho nàng, đó là giữ khoảng cách thật xa với nàng. Nhưng trẫm lại sai nữa rồi. Cho dù trẫm có làm như thế những người đó chắc chắn cũng không buông tha nàng.” Hạ Hầu Tử Khâm không muốn mọi mũi nhọn của thâm cung đều chĩa về phía Tang Tử nên có những lúc, hắn không thể quang minh chính đại mà bao bọc nàng, có những lúc hắn buộc phải làm những việc mà có thể gây ra tổn thương với Tang Tử. Chân tình giữa những mưu kế của thâm cung là như thế nào? Hạ Hầu Tử Khâm cho mình cái nhìn chân thật hơn về tình yêu của một đế vương, là vua của một nước nhưng sự bao la trong tình yêu của Tử Khâm dành cho A Tử khiến cho người vốn không hề thích việc vua chúa tam cung lục viện như mình đây phải cảm động. Ba nghìn người trong hậu cung, mỗi đêm ở cạnh một phi tần, nhưng liệu ai mới là người có thể thực sự tiến vào trong tim hoàng đế. Ân sủng chỉ rơi vào một người. Ngôi vị đế vương có quyền lực, và cũng đầy cô đơn, khi đau đớn, hắn có thể nói với người khác ” Trẫm không sao”, nhưng trước mặt nàng, hắn mới bộc lộ cảm xúc chân thực ” A Tử, Trẫm đau quá”. Ban đầu đọc truyện đôi khi mình khá bực mình vì cảm xúc giữa Tử Khâm với Phất Hy, nhưng dần dà mình cũng hiểu rằng, giữa Tử Khâm với Phất Hy chỉ còn là sự áy náy, hắn nợ Phất Hy và tình cảm giữa hai nhiều nhiều lắm cũng chỉ dừng ở sự luẩn quẩn của thứ gọi là ” mối tình đầu”- thứ con người ta không ai quên được. Từ đầu đến cuối, Hạ Hầu Tử Khâm chỉ yêu Tang Tử, dù có bao việc xảy ra, Hạ Hầu Tử Khâm cũng chỉ tin Tang Tử. Những tình yêu trong thầm lặng… Bên cạnh tình yêu mà Hạ Hầu Tử Khâm dành cho Tang Tử, hai nhân vật nam phụ si tình cũng làm cho mình ấn tượng sâu sắc, vô cùng buồn. Cố Khanh Hằng, thanh mai trúc mã của Tang Tử, chàng trai có nụ cười dịu dàng mà nàng gặp năm mười hai tuổi, người gài cho nàng chiếc lược gỗ ngày cập kê. Một Cố Khanh Hằng với tình yêu ngốc nghếch đã vì Tang Tử nhập cung mà bất chấp gia tộc, bất chấp học võ, bất chấp hiểm nguy để vào cung làm thị vệ, để bảo vệ người con gái ấy. Lời hứa của ba năm trước ” Muội muốn gì ta cũng đều cho muội”, Khanh Hằng chưa bao giờ quên. Khoảng cách giữa Cố Khanh Hằng và Tang Tử sau khi nhập cung là một trượng, một trượng ngắn, nhưng cũng đủ dài để mãi mãi ngăn cách hai người. Cố Khanh Hằng lặng lẽ chăm sóc Tam Nhi Tang Tử, nhận tội thông dâm với tì nữ, rồi lại âm thầm ra biên giới, tất cả những thứ ấy đều để đảm bảo cho sự an toàn của nàng, để nhìn nàng sống tốt. Tô Mộ Hàn, tiên sinh của nàng, Hàn Vương, và cũng là thái tử tiền triều- người tưởng như đã chết cháy trong cuộc cung biến trước đây. Tang Tử gặp Tô Mộ Hàn trong một đêm mưa sấm sét ở ngôi chùa nhỏ, sợi dây định mệnh của hai người cũng bắt đầu từ đây. Ba năm trước ở ngôi chùa đó, sau tấm rèm mỏng, Tô Mộ Hàn là một tiên sinh dạy Tang Tử cầm kì thi họa. Ba năm sau trên chiến trường, sau tấm mặt nạ màu bạc, hắn lại là Hàn Vương của Bắc tề. ” Ta chẳng qua chỉ lấy trộm một hạt trân châu của nàng, nhưng nàng lại lấy trộm cả trái tim ta” Giữa Tô Mộ Hàn và Tang Tử khác nhau một điều, là khát vọng. Trải qua sự mất mát trong cung biến, sự tàn độc mưu hại của chốn thâm cung, Tô Mộ Hàn chỉ mong được sống yên bình; trải qua bao bất công tủi nhục, Tang Tử lại đem thù hận mà dấn thân vào vòng xoáy nguy hiểm của cung cấm. Tình yêu mà Tô Mộ Hàn dành cho Tang Tử cũng đủ lớn để vì nàng mà 2 lần ngã xuống vách núi, vì nàng mà nhận một mũi tên. Hắn không muốn nàng sau này nhớ đến hắn mà chỉ có hình ảnh hắn nằm trên giường bệnh với những cơn ho, hắn không muốn Tử Nhi của hắn gặp nguy hiểm. Hắn rời xa nàng, mãi mãi, trong một buổi bình minh, may mắn là cùng chiếc hộp gỗ và hạt trân châu đó. Tang Tử yêu Tô Mộ Hàn chứ, yêu, nhưng không phải là cái tình cảm như của nàng với Hạ Hầu Tử Khâm. Con người có hỉ nộ ái ố, một chữ ” yêu” không đơn thuần chỉ có thể chỉ cái yêu giữa nam nữ như con người ta bó hẹp nó. Cho đến cùng, Mộ Hàn có chết thực hay không, chúng ta không rõ, điều mà người đọc tin tưởng sẽ là đáp án cho câu hỏi ấy. Mình đã tự hỏi rằng, nếu như cung biến không xảy ra, Tô Mộ Hàn vẫn là thái tử thì liệu Tang Tử có trở thành ” phượng hoàng” của hắn không? Và mình cũng đã tự cho bản thân câu trả lời, đó là không. Vô hình chung, tấm rèm mỏng mãi ngăn cách hai người, dù là khi mới gặp hay lúc chia tay. Và sợi dây định mệnh của hai số phận nhuốm đầy bi thương và máu cũng chẳng thay đổi. Mệnh phượng hoàng chỉ có một, người có số phận ấy cũng chỉ có một, và người đi cùng đó cũng chỉ có một mà thôi. Ba người đàn ông xuất hiện trong số mệnh của Tang Tử, ba tình yêu, ba cách gọi và cũng là ba số phận. ” Mệnh phượng hoàng” của Hoại Phi Vãn Vãn là một tác phẩm hay, có giá trị, các nhân vật được xây dựng hoàn chỉnh, tình tiết logic. Những chữ ” tình” trong truyện có nhiều mặt, dù là tình chị em, tình mẫu tử, tình yêu hay gì đi nữa đều được gói gọn cẩn thận.
review mệnh phượng hoàng